Đoàn Văn Mật

|

Trong làng văn có khá nhiều cặp “nhà văn chồng, nhà văn vợ”, nhưng trẻ nhất có lẽ là Đoàn Văn Mật và Lữ Thị Mai, hai hội viên mới của Hội Nhà văn Việt Nam. Tôi đồ rằng giữa những “bộ đôi” này vừa có sự hỗ trợ lại vừa có sự ngầm thi đua trên trang giấy để làm nên những câu chuyện đẹp trong nghề cầm bút. Theo dõi Mật - Mai từ khi họ còn là sinh viên Khoa Sáng tác và lý luận - phê bình văn học - Đại học Văn hóa Hà Nội (tiền thân là Trường Viết văn Nguyễn Du) đến nay, tôi nhận ra sự trưởng thành nhanh chóng ở hai nhà thơ trẻ mà mình vốn thiện cảm. Thơ Đoàn Văn Mật kiệm lời nhưng suy tư già dặn, nhiều hình ảnh ẩn dụ mở ra những liên tưởng không dễ nắm bắt, ch&

Đoàn Văn Mật, sinh năm 1980, hiện là biên tập viên thơ của Tạp chí Văn nghệ quân đội. Anh đã xuất bản hai tập thơ Giữa hai chiều thời gian (2008) và Bóng người trước mặt (2013).

Nhà thơ HỮU VIỆT chọn và giới thiệu.

Vẽ

chống lại mọi lãng quên

anh ngồi vẽ khuôn mặt em

càng vẽ càng mù mịt

anh ngồi với hình dung

muôn hình dung cũng đi biền biệt

giữa lãng quên chồng chất

em hiện về trong anh rõ nhất

thế rồi anh ngồi với đất

vẽ xa xa bóng dáng chân trời.

Gửi em một bài thơ cũ

tôi nhớ mắt người đi đen

đêm trắng như ngày

dáng em màu gì khó tả

đông sang ngồi mưa phủ

thu còn lại một màu hoa cũ

áo em vàng cả muôn chiều

mình đi lạc trong nhau

đi lạc cả một trời thương nhớ

em này! bức tường rêu đỏ

tôi gửi em một bài thơ cũ

ngày 20 nắng lên ráo trời

sương còn bay trong mắt người mơ ngủ

ba giọt nước một ánh trăng

ba giọt rượu một bình minh

chén cạn sông Hồng sóng vỡ.

Phủ dụ

Cây đứng khóc

người thì thầm hát

mùa thu bảo: mình đẹp

cây làm nên mùa thu

đẹp vì nước mắt!

phủ dụ hay ràng buộc?

phủ dụ hay ràng buộc

giữa mình và ta

một bài ca chưa hát về hạnh phúc

mê man từng nốt nhạc

nước mắt mình có làm ta đẹp?

mình là người và ta không là cây

mình đẹp như mùa thu

đi lơ vơ chưa đến ngày hạnh ngộ

ta ngồi với những lời phủ dụ

đêm nay mùa thu không gió

cây hay ta đứng ngắm bóng mình.

Minh họa trang thơ : NGUYỄN THỊ HIỀN