Băng ngang những triền thác suối
Va phải nhiều ghềnh đá sâu
Vẫn êm một bờ rêu mượt
Ta nằm nghỉ lúc vai đau
Bao nhiêu tỵ hiềm lắt léo
Ngôn từ như khói như roi
Vẫn tin một bờ vai chạm
Bàn tay ấm áp không lời
Dù bao sấp ngửa mặt người
Vẫn chiều bạn hiền đắm đuối
Em thường khẽ khàng ở bên
Nhắc anh chặng đường sẽ tới
Một hạ nắng lửa qua nhanh
Đã kịp vàng thu phấp phới
Hết đông hoang tàn rét buốt
Xuân đang nhú mầu lá mới...
12-2015