Thơ :Nguyễn Hồng

|

Nguyễn Hồng sinh năm 1981, hiện là cử nhân luật, công tác tại Phòng Thanh tra, Sở Khoa học và Công nghệ tỉnh Nghệ An. Với nghề nghiệp tưởng chừng “khô khan” ấy nhưng năm 2014, khi chị xuất bản tập truyện ngắn “Vết nhớ” đã được biết đến như một cây bút văn xuôi triển vọng. Và gần đây, Nguyễn Hồng cho ra mắt tập thơ đầu tay “Ví dụ anh” (2016). Thơ của chị nũng nịu, đa đoan, không chú ý nhiều tới lập tứ mà để cho tình cảm tự dẫn dắt ngôn ngữ nên tuy chưa có nhiều bài hay nhưng lại thường kỳ ngộ những câu thơ hay. Thơ có thể là sự bổ sung cho những gì văn xuôi chưa nói được và ngược lại, nhưng tôi vẫn mong chị lựa chọn dứt khoát đường đi của mình, bởi vì trong văn học “quý hồ tinh bất quý hồ đa”.


Nguyễn Hồng là hội viên Hội Văn học nghệ thuật Nghệ An tham gia sân thơ Trẻ năm 2016 của Hội Nhà văn Việt Nam.

Nhà thơ Hữu Việt tuyển chọn và giới thiệu

ĐÓN NẮNG



Mọi ẩm mốc biến mất trước dịu dàng của nắng

Và ngày ngăn ngắt xanh.

Gió lúng túng trước tường vi cánh mỏng

Muốn nói điều chi mà bất chợt hiền lành.

Mùa đón hạ về trong veo câu hát

Tóc ai thơm mùi nắng non.

LỜI CUỐI CHO ANH



Bài thơ nào viết ra cũng nghĩ sẽ cuối cùng

Mỗi lần viết là một lần rút ruột

Như lần gặp anh định mệnh

Cứ nghĩ sẽ là trăm năm.



Nhắm mắt lại và bước thôi anh

Khoảng trống mênh mông dùng dằng chia nửa

Mây hờn dỗi sũng ướt chiều nhung nhớ

Một góc lòng em bão cuốn mất rồi.

VIẾT CHO NGÀY CON SINH



Mẹ gói tuổi thơ trong chiếc hộp nhiều màu

Làm quà ngày con sang tuổi

Con cào cào thắt nơ

Con ếch xanh trốn học chơi cuối bờ.



Mẹ ru lại lời bà trong câu à ơi chỗ thiếu chỗ thừa

Chỗ bỏ ngỏ để mai sau trong lời ru con hát tiếp

Câu chuyện đêm mẹ kể con nghe là câu chuyện ngày xưa ông ru mẹ thức

Một góc mẹ ru con một góc mẹ dỗ mình.



Mẹ muốn gói cả bầu trời trong chiếc hộp nhỏ xinh

Để con biết sau chiếc nơ kia không chỉ có rộn ràng hoa nắng

Mẹ gói thêm một phần giông bão

Để con lắng nghe hoa lá tự đâm chồi.



Cỏ nát rồi cỏ lại sinh sôi

Có con mẹ thấy bầu trời toàn mây trắng.